watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Sex Hay
Nguồn : LamTinh.Sextgem.Com
Trang 4 trong tổng số 18

Tôi ngồi đợi Thomas. Thomas mê lồn đã có tiếng. Nhưng dù mê đến đâu thì cũng phải nghĩ tới người khác một tý chứ. Hôm qua đã không về. Sáng nay cũng không về nốt.

Sáng nay tôi và Hiền Lương đều dậy sớm. Nói là "dậy sớm" nhưng thực ra có ai ngủ chút nào đâu. Nghĩ lại sự việc xảy ra đêm qua, tôi không khỏi buồn và ân hận. Tôi muốn nói một câu gì đó thật dịu dàng với nàng trước khi bước ra khỏi phòng. Thế mà cuối cùng tôi chỉ thốt lên được một câu giả dối:
- Anh xin lỗi em, người đàn ông đôi khi cũng có những giây phút yếu mềm.
Nàng im lặng. Nàng không tỏ ra giận tôi, cũng không hề tỏ ra ân hận. Nàng nắm cánh tay tôi giữ lại:
- Anh ở lại ăn sáng đã, còn sớm, anh Thomas chưa về đâu.
Nàng nhìn tôi. Cái nhìn như oán trách: "Chả lẽ anh không biết em mê anh hay sao? Em chờ đợi cái giây phút yếu mềm của người đàn ông ở anh đã lâu rồi đấy". Người đàn bà đôi khi lại thích những người đàn ông quyết đoán, mạnh bạo và hung tàn.

Tôi cứ ngồi thần ra, mệt mỏi, phờ phạc, lòng buồn rầu không thiết làm chi nữa. Bụng đói cồn cào cũng chẳng buồn ăn. Nếu không có chiếc ghế đỡ lưng tôi thì tôi đã ngã bổ nhào ra đằng sau rồi. Vở kịch đêm qua coi như thất bại thảm hại. Nàng cười vào mũi tôi. Đàn ông thế mà hèn. Liệu có bao giờ một cơ hội như thế lại đến với tôi nữa không? Có lẽ không bao giờ. Nàng sẽ bay đi với những con chim khác, những con chim đực ức mập, khỏe mạnh, sẵn sàng giương lông cánh để gà những chị chim cái bất cứ lúc nào. Chứ đâu có như tôi, miếng ngon kề tận miệng còn không biết đường và vào mồm, còn để đánh rơi. Đạo đức với chả đạo đức ? Có ngu đần thì có. Tôi cứ ngồi đó như một thằng ăn mày, mặt mày phờ phạc để tự nguyền rủa mình, tự hối tiếc. Bỗng thang máy dừng đến "xịch" một cái. Có lẽ là anh chàng mê lồn đã bò về ? Một người từ trong thang máy bước ra, dừng lại. Người đó tò mò nhìn tôi, rồi kêu to, giọng ngạc nhiên và phấn khởi:
- Cậu đấy à Văn? Tớ cứ nghĩ cậu không có nhà hay còn đang ngủ vì tớ đến đột xuất, lại đến sớm. Xin lỗi cậu nhé, tớ cần gặp cậu quá. Tớ sắp về rồi mà ồ hóa ra là ông Đắc.
- Thế cậu đang đợi ai đấy?
- Không, có đợi ai đâu. Ngồi xuống đây đã nào!

Bà thường trực nghe tiếng người nói chuyện lao xao liền ló đầu ra xem. Nhìn thấy tôi và Đắc đang chuyện trò, bà mỉm cười, bà biết Đắc là bạn của tôi, bà yên tâm quay vào trong. . .
- Này, cậu sao thế? Có chuyện gì vậy mà trông cậu phờ phạc thế?
Tôi kể cho Đắc nghe chuỳ.ện Thomas bó đi chơi, không về đêm qua, song giấu bặt chuyện tôi "trọ đêm" tại nhà Hiền Lương.
- Sao không mượn chìa khóa của phòng thường trực?
- Tớ sợ phiền cho nó. à, thế bao giờ thì cậu bay?
- Chủ nhật tuần sau cậu ạ, mà gay go quá, không biết cậu có giúp gì được tớ không. Thứ năm này là gửi hàng máy bay chậm, mỗi người được gửi bảy mươi cân mà tớ chưa mua được gì cả. Lại còn hàng nhanh hai mươi can mang theo người, tớ cũng chưa có chút nào. Không phải là không có thời gian. Mấy tháng tham quan bọn tớ bỏ phải tới một nửa. Bọn nước ngoài chúng chịu khó ới xem lắm. Buổi nào chúng cũng đi, chỗ nào chúng cũng đến. Còn bọn cộng cứ trốn hoài. Bọn tớ chẳng xem cái viện bảo tàng nào cả Bọn tớ còn mải đi lùng hàng. Tớ lần đầu tiên sang đây, ngoại ngữ không biết, hàng mang sang lại chưa bán được nên chưa có tiền mua hàng về, mà chỉ còn có một tuần nữa thôi là bay rồi, cậu xem tình hình tớ có như hũ nút không cơ chứ?
Đắc ngừng tâm sự, thở dài, khuôn mặt thượt ra.
- Thế cậu mang sang được những gì? Sao lại không bán được? Sao cậu không nói với tớ từ trước? Tớ có quen mấy đứa sinh viên trường tổng hợp, tụi nó giỏi mua bán lắm. Bây giờ thì hơi muỗm rồi.
- Cậu có thể nói khéo với tụi nó giúp tớ trong vòng một tuần được không? Chả lẽ về tay không thì cũng chết với bà vợ tớ. Tớ có biết gì đâu. Sấp đến ngày đi vợ tớ chạy ngược chạy xuôi vay mượn, bán cả chiếc xe đạp của tớ đi. Cô ta nói, của đi rồi của lại về, có khi còn về gấp mấy lần là cái chắc. Vợ tớ mua được hai chiếc quần bò Mỹ, một đồng hồ Nhật, một ít áo phông của Hồng Lông và một ít son phấn Thái Lan. CÔ ấy nói, đó là những thứ hàng chiến lược mà người ta mang sang Nga bán chạy nhất trong thời điểm hiện nay. CÔ ta còn bảo tớ lúc về thì mua những gì, nào là bàn là, nồi hầm, dây mai so, nào là giấy ảnh, thuốc tây thậm chí cả vải vụn ở cửa hàng vải gần bến xe điện ngầm "Chim ưng" nữa.

Đắc cứ rầu rĩ kể lể, mắt buồn như đi đưa đám. Tôi kiên nhẫn ngồi nghe mặc dù trong lòng tôi đang có hàng trăm con kiến lửa đốt. Thomas vẫn chưa thấy xuất đầu lộ diện. Chẳng biết hắn vớ được chiếc lồn nào, lồn non hay lồn già, lưới hay cũ, trắng hay đen... mà lôi cuốn vậy?
Đắc lại tiếp tục rền rĩ: .
- Mà cậu biết không, chẳng biết tụi khác chúng cưa kéo các cô bán hàng thế nào, cho họ những gì mà nghe nói chúng mua được hàng trăm chiếc bàn là, hàng trăm nồi hầm một lúc. Còn thuốc tây thì cứ từng túi du lịch. Trong khi đó tớ đứng mỏi chân họ chỉ bán cho có một chiếc bàn là lại còn gắt gỏng với tớ nữa chứ. Tớ nghĩ nhục quá. Vì nghèo nên phải muối mặt mà đứng xếp hàng. Cứ thấy đầu den xuất hiện ở đâu là các cô bán hàng càu cạu ngay cái mặt lại ở đấy.

Tất cả các điều Đắc kể cho tôi nghe đều đúng. Riêng có một điều Đắc giấu tôi, mà mãi sau này gặp lại nhau ở Hà Nội, Đắc mới cho tôi biết. Chuyện hàng họ dày vò Đắc một phần cũng là do Đắc không có thời gian để đi lùng hàng. Mấy tháng tham quan Đắc giành hầu hết'thời giờ, ngày cũng như đêm cho những chiếc lồn quốc tế.

Đắc vốn là một tay, cũng như Thomas, mê lồn. Càng lồn lạ, Đắc càng mê. Con người xưa nay vốn có tính tò mò, ưa của lạ. Vì thế mấy tháng sang đây đối với Đắc như chim sổ lồng. Tội gì mà không kiếm chác, cải thiện, thay đổi món ăn. Ngay từ buổi đầu, câu chuyện "mò lồn mò cặc" trong đêm tối của Thomas đã kích thích cao độ lòng ham muốn, thèm khát những chiếc lồn lạ , mang màu sắc và mùi vị quốc tế ở Đắc Một lần khi chỉ có Đắc và Thomas, Đắc nói:
- Này ông, tìm cho tôi một bồ, bồ tạm thời vài đêm thôi.

Đắc tưởng đó là một câu đùa, câu nói chơi cho có duyên, mặc dù tự đáy lòng, Đắc cũng mong câu đùa đó thành thật. Tuy vậy, Đắc không tin là ông bạn mới quen lại sốt sắng đến thế. Ngay chiều hôm sau, ba người kéo đến, quá đột ngột làm Đắc trở tay không kịp.
Ông bạn ghé tai Đắc, nói nhỏ:
- Mang đến cho ông hai con chim nhỏ này đấy. Hai chiếc lồn ngoại quốc khá lắm. Đã qua thử nghiệm của tôi rồi. Cả hai lồn đều được tôi cho điểm bốn trên năm. Năm trên năm thì để đến lần khác. ăn cái gì cũng phải từ từ, kẻo chết vì no thì ăn thua mẹ gì nữa. Cẩn thận không sướng con cặc quá ngất đấy nhé. Chơi từ từ thôi.
Đắc lúng búng hột thị:
- Tôi tưởng cùng lắm là một thôi chứ. Tôi mới ở nơi khỉ ho cò gáy, nơi chết đói sang. ông không thấy tôi đang thiếu dinh dưỡng, vàng bủng ra hay sao, làm sao tôi đủ sức quần một lúc hai cái lồn được?
Tụi nó phục vụ ông, khỏi lo. ông cứ nằm đó mà hưởng. ông cứ rạng háng ra cho chúng nó thi nhau bú cặc ông.
Nói xong, ông bạn nháy mắt, bỏ đi.
Hai cô gái mỉm cười không hề e thẹn, từ từ lột bỏ xiêm lo Trước mặt Đắc là hai chiếc lồn... da đen. "Sao nó không tìm cho mình một chiếc lồn da trắng? Sao nó lại đưa cho mình một lúc hai chiếc lồn đen thế kia? Hai chiếc lồn đen xì xì trông khiếp quá". Đắc hơi sờ sợ nghĩ tới lúc mình sẽ đút con cặc to bự của mình vào hai chiếc lồn đen đang đưa ra trước mặt.

Thực ra lồn nào mà chả là lồn cơ chứ! Đắc đã chẳng có lần cầu khẩn Thomas giới thiệu cho một chiếc lồn, loại 'lào cũng được, miễn là một chiếc lồn đó sao? Biết đâu thiếc lồn đen lại là loại ác liệt nhất đấy?

Mới đây trong đoàn tham quan của Đắc, có một phi vụ mà đã một tuần qua vẫn còn cuồn cuộn nổi sóng, cũng chỉ vì... một chiếc lồn đen. Tại khu nhà tắm công cộng của sinh viên, một anh trong đoàn tham quan của Đắc đã leo lên xà nhà để nhìn trộm một cô gái da đen đang tắm. Nếu chỉ đơn thuần có vậy thì chắc anh bạn cùng đoàn kia đã không bị đuổi ngay về nước.

Phòng tắm của nam và nữ chỉ cách nhau có một bức tường. Một bức tường cao nửa vời. Một cô gái da đen đang tắm. CÔ xát xà phòng thơm lên người và khoan khoái nhắm mắt lại, đưa hai tay xoa hai trái vú, mơn trớn cặp mông, vuốt ve những sợi lông lồn đen, quăn tít, rồi thụt con cặc giả to bự có cả hai hòn rái giả ở hai bên bằng cao su trông gân guốc như một con cặc thật vào lồn, tự thủ dâm. Dòng nước ấm từ vòi hoa sen vẫn tưới xối xả lên người cô, gay thêm cảm giác khoái lạc cho cô. CÔ rên rỉ, thống khoái, tự hài lòng với chính mình. Một lúc sau cơn khoái lạc đã qua đi, cô hoàn hồn, cơn sóng mãn nguyện lắng xuống, cô từ từ mở mắt ra, thì chao ơi, có một vật gì như một con chăn đang quấn trên xà ngang, hai mắt sáng quắc, chiếu xuống người cô, chằm chằm nhìn vào chiếc lồn có đám lông quăn tít của cô . Hơi nước nóng bốc lên khiến mắt cô mờ mịt. Con chăn lúc này lại biến thành một con khỉ đang ngồi vắt vẻo trên xà nhà như đang đánh đu hai tay vào một cành cây, chĩa con cặc khỉ dài thườn thượt xuống người cô. Một tay con khỉ đánh đu lấy xà nhà, còn một tay cầm con cặc dài thượt, đỏ hỏn, thụt lên thụt xuống. Lúc này cô gái da đen đã định thần. CÔ lau những giọt nước nóng mờ mịt đang bám vào mí mắt cô . Cô nhìn rõ . Không phải con chăn, cũng không phải con khỉ mà là một con người, một con người có đám tóc ở phía trên, có đám lông ở phía dưới... đều đen. Con người đó đã nhìn trộm chiếc lồn đen của cô. Con cặc anh ta sưng tấy lên. CÔ thét lên. Anh ta hoảng quá ngã bổ nhào xuống đất.

Lúc này hai chiếc lồn đen đang tiến sát lại Đắc. Chúng nhún nhảy, lắc lư và áp sát vào mũi Đắc, mồm Đắc, đùa cợt. Rồi hai chiếc lồn lại lùi ra xa, bó mặc Đắc đờ đẫn tại đó. Đắc sực nhớ ra mình không biết một từ ngoại ngữ cắn đôi nào cả . Biết biểu lộ tình cảm với hai em bằng cách nào bây giờ? Rồi Đắc lại tự nhủ: "Làm tình có cần đâu ngoại ngữ. Lồn, cặc chúng cần đâu tiếng nói. Ngay như lúc hưng phấn nhất con người cũng chỉ phá i ra những tiếng kêu ú ớ như loài người thượng cổ còn ăn lông ở lỗ vậy, có ai mà biết họ nói gì, nhưng vẫn hiểu được nhau. Thế là Đắc mạnh dạn hẳn lên.

Hai cô gái ngúng nguẩy hai cặp mông. Mông con gái da đen cong và nở, đầy khêu gợi. Hai bộ vú cũng cao, nở, đầy khiêu khích.

Sau khi cho Đắc rửa mắt bằng cách đó, hai cô mới cầm tay Đắc, ra hiệu cho Đắc đi lại giường. Hai cô giúp Đắc cởi quần áo. May quá, sáng nay Đắc vừa tắm xong nên yên tâm không có gì phải lo lắng cả . Một cô nhẹ nhàng cầm dương vật của Đắc đút vào mồm. Một cô mơn trớn, xoa khắp mọi chỗ trên thân thể Đắc. Đúng như Thomas nói, cứ nằm rạng háng ra cho chúng nó bú cặc mà hưởng khoái lạc, không phải làm gì cả. Có lẽ khoái lạc sẽ dâng cao hơn nếu Đắc cùng tham gia, phối hợp? Đắc với tay sờ lồn một cô và sờ vú cô khác. Quả thật, vừa sờ vú, sờ lồn, lại vừa được các cô mơn trớn, bú cặc, niềm sung sướng dâng lên khiến Đắc tê mê, điên đảo. Lúc này cả hai cô đều chung nhau bú một con cặc. Một cô cho con cặc vào mồm. Cô cứ ăn vào thật sâu, tới tận gốc của nó rồi lại từ từ nhả ra, nhả hết cho tới ngọn, rồi lại ăn, lại nhả. Cô ăn con cặc của Đắc một cách trơn tru. Mỗi lần cô ngoạm nó thật sâu rồi lại khẽ kháng, chậm chạp nhả nó ra thì Đắc lại kêu lên: "Ôi tuyệt quá các em ơi! Anh sướng quá, các em bú cặc anh giỏi quá ! Anh mê các em quá ? " Không biết các cô có hiểu gì không, nhưng trông Đắc tê mê, điên đảo thì các cô càng hăng tiết. Đắc vò tóc các cô, ấn đầu các cô sát hơn vào bộ hạ của mình. Toàn thân Đắc rung lên. Một cô dùng một ngón tay trỏ và một ngón tay cái làm thành một vòng tròn, khóa cứng con cặc của Đắc vào trong đó. Con cặc Đắc bị kẹp cứng trong gọng kìm đó. Rồi cô thụt con cặc lên xuống trong gọng kìm đó. Đắc như chết đi, sống lại nhiều lần. Một cô còn ngậm mút hai hòn dái của Đắc chùn chụt. Đắc muốn biểu lộ tình cảm và lòng biết ơn của mình với hai cô. Anh hôn vào môi hai cô. Họ hôn nhau, bộ ba. Con cặc anh sưng to quá. Nhìn hai chiếc lồn mum múp rậm rạp lông, những sợi lông quăn tít lại đầy khiêu khích, Đắc nứng quá muốn được đút con cặc vào hai chiếc lồn lạ đó xem cảm giác nó ra sao, anh bèn đỡ hai cô dậy. Một cô đứng trước anh, chổng đít về phía anh. Anh nhét con cặc vào lồn cô theo lối từ đằng sau chọc vào. Còn một cô đứng sau đít
anh, đưa hai tay xoa đít anh. Rồi anh nằm ngửa, con cặcchổng ngược lên phía trước. Một cô rạng hai chân ra ngồi lên bụng anh, nhét con cặc vào lồn mình một cách thành thạo và bắt đầu nhấp nhổm mông đít. CÔ thứ hai ngồi đằng sau xoa đít cô kia, xoa cả hai hòn dái anh, giúp cho con cặc vào sâu trong đáy lồn cô kia. Còn anh vừa sung sướng hưởng khoái lạc, vừa chĩa một ngón tay trỏ lên thay con cặc thứ hai của anh, làm trụ cho cô gái kia hạ chiếc lồn xuống. Lỗ lồn cắm phập xuống cột trụ, con cặc thứ hai của anh. CÔ cũng nâng mông lên, hạ mông xuống nhịp nhàng như cô bạn đang nâng lồn lên hạ lồn xuống con cặc anh. Cả ba người thay nhau, hết sấp lại ngửa, hết ngồi lại đứng. Thống khoái không để đâu cho hết. Cho tới lúc này Đắc mới hiểu giá trị của những chiếc lồn mà Thomas đã lựa chọn, mang lại cho anh. Những ngày sau, ngoài những chiếc lồn đen, còn có cả những chiếc lồn trắng, lồn vàng,
đủ loại đủ cỡ đủ tuổi đến với Đắc. Mọi khoản đã có ông bạn vàng lo cho, Đắc chỉ biết hưởng thụ.

Nhìn khuôn mặt đưa đám của Đắc, tôi an ủi:
- Được rồi, cậu đưa cho tớ, chốc nữa tớ sẽ sang trường tổng hợp nhờ tụi sinh viên đẩy đi cho. Cậu có mang đi theo không? Tết. Còn bây giờ xuống dưới nhà ăn sáng
với tớ đã nhé. Cứ yên chí, đừng lo! Một tuần nữa sẽ có hàng cho cậu mang về cho bà vợ yêu ở nhà là được rồi chứ gì?
Vừa lúc chúng tôi đứng dậy để đi ăn sáng thì Thomas về Tôi lôi tuột Thomas vào phòng. Đắc hớn hở chạy theo sau. Thomas chưa thấy người đã thấy tiếng:
- Sao cậu đối xử với tớ như đối xử với một tù binh bắt cóc thế này? à, lại cả cậu nữa à? - lúc này Thomas mới để ý tới Đắc Các cậu định làm gì tớ thế? Tớ biết lỗi rồi mà. Để tớ kể cho mà nghe, chuyện hay lắm. Các cậu có biết tại sao đêm qua tớ không về nhà không?
- Chắc là anh gặp cô em nào rồi vui anh vui em, mê con cặc, sướng cái lồn đi suốt đêm chứ gì? Đói thì thèm thịt thêm xôi, đã no cơm tẻ thì thôi mọi đằng. No cơm tẻ có khác, trông ông tươi rói - Đắc nói.
- Cậu tài thật đấy, con nhà nghề có khác, đoán khá đấy, nhưng chỉ đúng một nửa thôi. Tớ gặp em nào mới được chứ? Em Thu Nguyệt đấy, các cậu còn nhớ không?
Đắc và tôi đều trố mắt nhìn Thomas. Bỗng chốc tôi tluên hết mọi bực dọc. Tôi chỉ muốn nghe cho trọn vẹn câu huyện hấp dẫn của Thomas lúc này để xem Thomas gặp Thu Nguyệt ở đâu và họ đã làm gì với nhau đêm qua.

Cả ba chúng tôi bỗng trầm ngâm sau khi câu chuyện của Thomas được kết thúc ở chỗ bà gác cổng chạy theo nhưng không đuổi kịp anh.

Đắc tuy không nói ra song cũng rất thèm khát được hạnh phúc dột ngột như Thomas. Đời thế mới là đời ! Còn gì sung sướng hơn là cuộc đời củ a Thomas ? Chứ có như anh đâu lúc nào cũng canh cánh trong lòng chuyện mua với bán. Mấy cái quần chết tiệt ấy hay cái đồng hồ chết tiệt ấy cũng như những cái bàn là, nồi hầm chết tiệt ấy đã lấy đi của anh tất cả rồi. Con người tự do hạnh phúc thật? Con người không phải vật lộn hàng ngày với miếng cơm manh áo hạnh phúc thật? Trước hạnh phúc ngỡ ngàng làm đôi mất Thomas sáng bừng lên, những lo toan tính toán của Đắc bỗng trở nên bé nhỏ. Bỗng chốc Đắc cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, chuyện hai cái quần và một chiếc đồng hồ còn đang nằm đó chưa bán được, chuyện sắp về rồi mà chưa có được chút hàng nào để mang về không còn dày vò Đắc nữa.

Cơm nước xong tôi dẫn Đắc sang trường tổng hợp. Trước khi chúng tôi đi, Thomas mở tủ lấy ví, đưa cho Đắc hai tờ 25 rúp còn mới chưa gấp nếp. Thomas nói:
- Mình còn gặp nhau vào chủ nhật tuần sau nữa, nhưng cả tuần đó cậu bận không đến đây được, tớ cũng bận cả tuần phải làm từ điển với họ ở trên trường không có thời gian đi cửa hàng. Tớ tặng cậu ít tiền để mua quà cho vợ con cậu ở nhà. Này, cậu cầm lấy đi, đừng khách sáo?

Đắc cảm động, không nỡ từ chối. Anh cầm tiền và nghĩ: "Sao lại có người nước ngoài tốt và chu đáo với bạn bè thế nhỉ? Cái cô Thu Nguyệt nào đó thật là may mắn. Mình mà là đàn bà mình cũng phải mê nó đến điên lên mất".

Chúng tôi hẹn nhau tuần sau sẽ làm một bữa liên hoan  tiễn Đắc về, sẽ mời cả Thu Nguyệt và Hiền Lương tới dự.

Nếu chỉ là một bữa liên hoan đơn thuần đánh chén thì cũng chẳng có gì để mà nói, song bữa đánh chén này lại có ý nghĩa cực kỳ quan trọng trong đời tôi, thay đổi toàn bộ quan niệm và suy nghĩ của tôi về tình yêu, về đạo đức, về cái gọi là trách nhiệm của người chồng đối với người vợ.

Sáng hôm đó Thomas dạy sớm, nói với tôi:
- Tớ đến "Bông Lúa" đón em đây. Đến sớm còn tranh thủ chơi một cái đã . Đêm qua nhớ lồn trằn trọc không sao ngủ được. Tớ không được ngửi mùi chiếc lồn Việt đó sáng nay thì e rằng không còn lòng dạ nào mà ăn liên hoan với các cậu đâu Muốn ăn gì thì ăn cũng không bằng ăn lồn. Mùi lồn hấp dẫn lắm cậu không biết à? Con cặc tớ bất trị rồi, tớ đi đây. Còn cậu chịu khó chờ đến tối vậy nhé. Cứ theo kế hoạch mà làm, phen này chắc không trượt vỏ chuối đâu Đêm nay tha hồ mà bay bổng trên chín tầng mây nhé. Con cặc tha hồ mà vẫy vùng, tắm táp trong hồ nước thơm tho đó. Chịu khó chờ vậy nhé, đừng sốt ruột đấy! Còn bây giờ nằm đó mà mần mò con cặc đi, tập duyệt đi ! Tớ đi đây. Thomas lủi rất nhanh. Thật chẳng có gì tác động mạnh hơn là tiếng gọi thiết tha của những cái lồn. Đêm nay mà không thành công thì coi như vĩnh biệt. Tôi vừa đưa tay mân mê con cặc nóng hổi vừa nghĩ miên man, vừa tưởng tượng ra những gì sẽ xảy ra trong đêm nay. Bỗng có tiếng gõ cửa.

Tôi lồm cồm bò dậy mặc quần áo. Bỏ mẹ , con cặc sau khi được tôi mần mò, và sau những lời thô tục của Thomas lúc này đã cứng lên to. Mảng da đầu đã tụt xuống, để lộ ra qui đầu nhan nhụi, bóng nhoáng. Con cặc cứ giật đùng đùng như người ngủ gật. Tôi lấy tay ấn đầu nó xuống, nó vẫn kiêu hãnh ngẩng lên. Biết làm sao bây giờ? Chả lẽ ra tiếp anh Thomas và chị Thu Nguyệt mà con cặc lù lù một đống to bự ở đũng quần hay sao? Bấn quá, chẳng kịp suy nghĩ, tôi vơ vội chiếc áo bành tô to xù mắc trên mắc áo, khoác vào người, che con cặc đang quyết tâm ngóc đầu dậy. Trống ngực tôi đập thình thình. Tôi đi ra mở cửa, thoáng nghĩ, sao họ làm tình nhanh thế nhỉ. Cửa mở. Một cái miệng đang cười toe toét. Tôi giơ tay đập đập lên đầu người đang cười toe toét đó, chửi bậy:
- Mẹ, ông làm tôi hết vía, cứ tưởng thằng Thomas và con người yêu nó tới. Tôi vừa ngủ dậy, đã gấp chăn chiếu gì đâu, thậm chí đang buồn đái căng cả bụng nay này. Thôi ông vào đi, tôi đi đái cái đã nhé.

Tôi nói vậy, cốt định lủi vào buồng tắm tự thủ dâm để giúp cho con cặc trở lại trạng thái bình thường. Không ngờ tay Đắc nó cũng vào loại ma quỉ, tò mò. Hắn trố mắt nhìn tôi, hỏi:
- Sao ông ăn mặc kỳ vậy? Sao lại khoác cái của xù xù ấy vào người, nóng chết, cởi ra đi ông! Mà ông bị sốt hay sao ấy, mặt ông đỏ bừng như tôm luộc kia kìa.

Đắc đỡ tôi ngồi xuống giường định cởi áo cho tôi. Tôi lúng túng chống đỡ. Hai chúng tôi kéo co. Hàng cúc áo bật ra, hai vạt bành tô chạy ra hai phía. Con cặc tôi hiện ra vừa to vừa dài, vừa cứng nhắc, chĩa thẳng vào mặt Đắc. Đắc "à lên một tiếng. Miệng há hốc. Mắt trợn tròn. Tôi lúng búng:
- Thỉnh thoảng cái của tôi nó bỗng nhiên.. . như vậy.
Tôi đoán mặt mũi và hai tai tôi lúc này đỏ lắm. Đắc an ủi tôi:
- Của tôi cũng vậy. Đó là chuyện bình thường ở người đàn ông, ông ạ.
Chẳng biết ở nó đôi khi cũng vậy hay không, chẳng biết đó là chuyện bình thường ở người đàn ông hay không, hay vì lịch sự muốn gỡ tôi ra khỏi thế bí nên nó nói vậy? Ngày thường nó tỏ ra nhí nhố, thế mà lúc này lại tỏ ra rất tâm lý.
Đắc tiếp:
- Ông có muốn tôi mơn trớn con cặc ông để giải vây cho nó không?
Tôi không hiểu hết ý của Đắc, hỏi lại:
- Ý ông muốn bú cặc tôi á?
Thếlà lần đầu Đắc bú cặc tôi. Hắn tỏ ra rất thiện nghệ trong lĩnh vực này. Không biết hắn học ở đâu ra cái trò này? Ai dạy hắn? Hắn lại còn liếm lỗ đít tôi một cách ngon lành làm tôi thống khoái muốn chết. Chỉ vài phút sau con cặc tôi đã phóng tinh khí vào mồm Đắc. Hắn xoa người tôi một lúc nữa cho "cơn sốt" giảm xuống hoàn toàn, rồi nháy mắt, nói:
- Thôi bây giờ thì ông mặc quần áo vào được rồi đấy, không phải khoác áo bành tô nữa đâu. Hôm nay thế là đủ rồi, kẻo chúng mình biến thành những kẻ đồng tính luyến ái thì hai cái lồn vàng ở Hà Nội sẽ giành cho ai?

Hóa ra không chỉ có tôi là có những điều bí mật dấu kín trong lòng không cho Đắc biết, mà Đắc cũng có những điều những điều bí mật không kể cho tôi nghe bao giờ. Sao lại phải dấu nhau như thế nhỉ? Cứ như hôm nay có phải là sướng không? Thể là tôi đã bỏ qua tay Đắc. Chắc hẳn hắn đã nếm mùi rồi thì mới "tay quen" như vậy chứ.

Đắc chỉ còn một tuần nữa là ra về. Đắc muốn tranh thủ thời gian để gỡ gạc thêm chút đỉnh. Về Hà Nội rồi làm gì còn được chơi bời thả lỏng như thế nữa. Con trâu Đắc lại cũng như trăm ngàn con trâu khác, lại bị tròng mũi vào một sợi dây chão buộc trâu, cột vào một cái cọc. Lại mang số phận của con trâu đã buộc cọc. Sáng sáng lọc cọc chiếc xe đạp đã mòn lốp, long nước sơn đến cơ quan. Chiều lọc cọc chiếc xe đạp đã long nước sơn, mòn lốp về nhà. Vợ con, cơm nước, đi ngủ. Quanh đi quẩn lại một chiếc lồn và một tư thế nằm ngửa. Không nhìn thấy mặt nhau. Không nhìn thấy chiếc lồn. Cuộc đời là vậy. Chỉ còn một tuần nữa thôi. Phải gỡ gạc, phải sống gấp? Thế nhưng chiều nay sau bữa liên hoan vẫn phải về nhà để xem xét đồ đạc đã hòm hòm chưa. Cái nào cho vào va ly, cái nào cho vào túi xách tay... người về đông lắm. Mấy thằng đi tiễn bạn về cho biết bọn hải quan khám dữ lắm. Hàng bị vất lại ngổn ngang ngoài đó Hôm vừa rồi gửi hàng chậm mới thật là cơ cực. ở nhà cứ tưởng sang đây là rồng vàng lắm. Sang đây mới thấy tủi nhục. Mua khổ đằng mua, bán khổ đằng bán. Rồi tới lúc hàng đã có trong tay chỉ còn việc gửi thôi, cũng khổ. Còn trải qua trăm ngàn khổ ải cho tới lúc chúng về được tới nhà.

Đắc đã thoát được khâu gửi hàng chậm rồi. Văn cũng đến khổ với Đắc. Đã mua bán hộ đủ thứ lại còn ra tận sân bay để gửi hàng giúp Đắc nữa. Hôm ấy không có Văn thì cũng hỏng chuyện. Đắc là kẻ "khôn nhà dại chợ". Hàng của Đắc cho vào thùng lại bị vất ra. Bàn là, nồi hầm, dây mai so, chậu nhôm nằm la liệt khắp mọi nơi. May quá, có Văn . Văn đã cứu Đắc. Chẳng biết Văn đã nói gì với thằng tây mà mặt nó tươi tỉnh, hơn hớn như hoa cứt lợn. Nó chỉ vào Đắc rồi lại chỉ vào chỗ hàng còn bề bộn ra đó, có ý bảo: "Cho hàng vào thùng đi ông bạn!"

Đắc vừa mừng vừa sợ. Sợ nó điên lên thay đổi ý định tốt lành đột ngột như cơn sốt đó . Tay Đắc bê hàng cho vào thùng mà cứ run run. May mà mọi việc trơn tru. Những thùng bên cạnh một số đã đóng gói, chằng dây, đánh số xong đang theo dây chuyền chạy vào kho. Còn một số vẫn cứ nằm đó, ngổn ngang. Họ cãi nhau. Ta với ta. Ta với tây. Bàn là, nồi hầm, chậu nhôm, túi lưới, vải vụn nằm la liệt, lại có cả những chai "lúa mới" chính hiệu cũng có, giả hiệu cũng có vỡ ra từng mảnh, nước chảy ra lênh láng bên chân mọi người.

Hôm đó xong việc về nhà, Đắc làm cơm đãi Văn. Trong bữa ăn, Đắc hỏi:
- Anh nói gì với thằng tây mà tự nhiên nó lại cho tôi gửi hàng một cách tử tế thế?
- Có gì đâu, cậu quên mất một khâu quan trọng nên tớ làm hộ cậu thôi mà . Đành rằng làm vậy là làm hư chúng nó, song tình thế bắt buộc, cậu thông cảm. Tớ đưa cho nó 50 rúp lót tay.
- Trời ơi, hóa ra là thế. Tôi còn đồng nào để trả lại anh nữa đâu - Đắc lo lắng.
- Cậu có còn tớ cũng không lấy của cậu đâu. Tớ tặng cậu đấy Được việc cho cậu là tớ mừng rồi.
Giọng Đắc run run:
- Anh tốt quá anh Văn ạ.
Bữa tiệc chưa tàn song Đắc đã xin về. Nhìn họ từng đôi tình tứ với nhau, Thomas mặc dù có mọi người ở xung quanh, vẫn ôm hôn Thu Nguyệt, hai má Thu Nguyệt đỏ hồng, hai vú lồ lộ sau lần áo rất mỏng đầy kích thích, Hiền Lương cũng như một trái táo chín đang đung đưa trên cành mời mọc Văn, Đắc không kìm được nỗi nhớ những chiếc lồn mà đã một tuần nay vì chạy hàng họ Đắc không gặp được Trong lúc ăn, đã mấy lần Đắc đưa mắt liếc nhìn hai người con gái đẹp. Họ đẹp thật. Đẹp hơn cả Hà, vợ Đắc ngày còn trẻ là hoa khôi của một trường đại học ở Hà Nội. Vừa liếc nhìn hai người, Đắc vừa dùng trí tưởng tượng của mình để hình dung ra hai chiếc lồn hình thù chúng ra sao, những trái đào tiên to nhỏ như thế nào. Những trái đào tiên cứ thây lẩy, đung đưa trước mắt Đắc. Mùi da thịt ngồn ngộn, ngầy ngậy cộng với mùi thức ăn thơm lừng cứ chờn vờn mũi Đắc khiến bộ hạ Đắc không sao yên được. Đắc như đặt đít trên một đống lửa. Con cặc mỗi lúc một nóng hổi khiến Đắc đã mấy lần định đánh bạo đưa ra một ý kiến, có thể là bất ngờ, cũng có thể là không bất ngờ đối với mọi người, là mình sẽ chơi tập thể năm người như năm nào Thomas và Thu Nguyệt đã chơi, có điều lần này sẽ không phải mò lồn mò cặc nhau trong bóng tối làm gì, lần này cả năm cứ đàng hoàng mà bú lồn, bú cặc nhau, mà nhét cặc vào lồn, vào mồm, vào đít, vào đâu cũng được, tự do, thỏa chí giữa ánh sáng ban ngày. Năm chúng ta như một gia đình, năm chúng ta quí hóa nhau, có gì mà ngượng ngập. Tại sao phải ấn định Thu Nguyệt là của riêng Thomas và Hiền Lương là của riêng Văn? Theo Đắc, chẳng có cái lồn hay con cặc nào ở trên đời này là của riêng ai cả. Của chung tất. Thế mới hay. Thế mới đầy hấp dẫn. Như bày khỉ ở vườn bách thú chẳng hạn, một con khỉ đực chơi một lúc hàng bày khỉ cái, chúng có phân định con nào với con nào đâu ước gì được trở lại cuộc sống như những người thượng cổ để Đắc được tự do sờ mó hai chiếc lồn đang ngồi trước mặt đây, thằng Văn hay thằng Thomas có muốn chơi thì vào mà chơi chung, hay đợi Đắc chơi xong đã, chứ chẳng có quyền hành gì mà chiếm giữ hai cái lồn đó cho riêng chúng. Mùi lồn cứ phảng phất bay ra. Chẳng lẽ hai chiếc lồn này lại có mùi đặc biệt? Chẳng biết thằng Văn và thằng Thomas chúng có ngửi thấy không mà sao chúng chẳng có một biểu hiện gì cả? Chúng cứ tỳ tỳ đánh chén, hết nem rán lại đến đùi gà. Còn Đắc độc chỉ có ngửi thấy mùi lồn. Nem rán cũng bốc ra mùi lồn. Đùi gà cũng tỏa ra mùi lồn. Thế mới kỳ chứ. Hay Đắc đang mơ? Không, rõ ràng hai chiếc lồn đang ngồi kia mà, Đắc đâu có mơ. Đắc sẽ đề nghị chúng chơi tập thể. Nếu thằng Văn và thằng Thomas không đồng ý thì cứ ngồi đấy mà ăn, vừa ăn vừa xem Đắc chơi một lúc hai cái lồn cũng được. Gì chứ chơi một lúc hai cái lồn thì Đắc đã thành tài nghệ từ lâu rồi. Nếu Đắc đưa ý kiến đó ra thì sao nhỉ? Liệu họ có tán thưởng không? Con cặc của Đắc cũng đáng giá lắm chứ. Biết đâu hai chiếc lồn kia lại chạy theo con cặc của Đắc, rứt không ra. Đắc cứ ngâm mình trong hồ mơ tưởng ngọt ngào đó khiến quên đi, chẳng nghe thấy các bạn đang lao xao nâng cốc chúc mừng. Mùi nem rán thơm điếc mũi cũng không át nổi mùi của hai chiếc lồn ngầy ngậy bên cạnh Đắc đang tỏa ra. Chao ơi, con bé lại mặc váy ngắn nữa chứ, hai cái đùi của nó thò ra hoàn toàn, trắng nõn. Cái gì ở bên trong giữa hai cái đùi đó ? Một chiếc lồn mum múp, hình tam giác với những sợi lông lòa xòa, xếp đặt tự nhiên, với hai mép lồn mơn mởn? Lồn con gái. Có lẽ thằng Văn sẽ từ chối lời đề nghị của Đắc mất thôi, mặc dù đó là lời đề nghị chính đáng của Đắc, lời đề nghị cuối cùng của Đắc trước khi chia tay. Tình bạn thì cũng thế thôi, chẳng cái gì quí hóa hơn trên đời này bằng chiếc lồn. Điều này thì Đắc đã rõ lắm rồi, đã hiểu lắm rồi và cũng đã có kinh nghiệm rồi. Có lẽ cái lồn con bé đó là lồn trinh, nó chỉ giành riêng cho trung Văn và thằng Văn cũng sẽ chiếm đoạt cho riêng con cặc của nó. Sao thằng Văn lại hạnh phúc đến thế? Mình về là chúng chơi nhau. Chao ơi, thằng Văn sẽ chiếm lĩnh một mình một cái lồn trinh thơm tho ngầy ngậy đó. Thôi, đừng có tị nạnh nữa. Nó cũng xứng đáng được hưởng cái lồn ấy lắm chứ. Lồn nào chả là lồn. Phải từ biệt các tướng thôi, về còn đến thăm các lồn của ta chứ. Gỡ gạc được chút nào hay chút đó. Đời là một giấc mơ, bay đến vèo một cái là hết. Đến khi nhắm mắt xuôi tay thì con cặc cũng chết chẳng còn mơ tới những cái lồn được nữa.

Đắc đứng dậy từ biệt. Thomas ôm Đắc, hôn. Họ chúc nhau. Người ở lại kẻ ra về. Bịn rịn. Lúc ôm các bạn, Đắc nghĩ: "Nếu họ biết được vừa rồi mình thèm hai cái lồn của
họ như thế nào thì chắc gì họ đã ôm hôn mình như lúc này".

Văn tiễn Đắc xuống dưới nhà. Trong lúc Văn đi tiễn Đắc thì Thomas gọi Hiền Lương ra một chỗ, nói nhỏ:
- Hôm nay anh nhờ em một việc nhé, mong em giúp anh.
- Việc gì thế anh?
- Em mời anh Văn sang phòng em chơi một lát.
- Em hiểu rồi, tối nay anh định giữ chị Thu Nguyệt ở lại phải không?
- Ừ thế anh hỏi thật em nhé , anh biết tỏng là em mê anh Văn rồi, em có muốn ngủ với anh Văn đêm nay không?


<< Lùi - Tiếp theo >>